Bạn đã bao giờ làm việc một ngày liên tục 20 giờ, chỉ chợp mắt được vài tiếng nhưng đặt lưng xuống mà bao nỗi lo ngổn ngang, không thể ngon giấc?

20 tiếng đó, bạn khoác trên mình bộ đồ bảo hộ kín bưng từ đầu đến chân, trong cái tiết trời nóng như đổ lửa, điều hòa không có hoặc không được phép bật, mồ hôi túa ra như tắm nhưng không thể thay, không thể cởi để tránh lãng phí đồ bảo hộ!

20 tiếng đó, khẩu trang luôn thường trực, mở ra thì những vệt hằn như thể sẹo đã ăn sâu vào da!

Bạn đã bao giờ khát khô cả cổ họng, thèm một cốc nước mát rượi nhưng không thể uống vì công việc quá bận, và lại chẳng dám uống nhiều vì sợ mất thời gian đi vệ sinh?

Bạn đã bao giờ thấy mệt đến chẳng buồn ăn uống, nhưng chỉ cần có chỉ thị “ca nhiễm mới” là lại bật dậy như lò xo và làm việc hăng say, trách nhiệm như chưa hề thấy mệt?

Rất khó, phải không?

Ấy mà họ – các y bác sĩ, nhân viên y tế nơi tuyến đầu chống dịch đã luôn như vậy trong cuộc chiến chống lại Covid-19 đằng đẵng từ hơn 1 năm trước đến nay.

Họ mệt chứ, lắm lúc như muốn gục ngã vì kiệt sức, mồ hôi quyện cùng nước mắt.

Họ cũng muốn ăn một bữa cơm đầy đủ, ngủ một giấc đã đời lắm chứ. Nhưng bao nhiêu bệnh nhân đang chờ họ, sự an toàn của cả cộng đồng đang chờ họ, nên chỉ kịp nuốt vội, chỉ kịp ngủ vạ vật lấy sức chút thôi.

Họ lén lau những giọt nước mắt, cố giấu những mệt nhọc, cố tỏ ra mạnh mẽ để người thân yên tâm, sau mỗi lần gọi điện.

Họ biết nguy cơ phơi nhiễm rất cao nhưng chưa bao giờ bỏ cuộc, họ chọn đối mặt hiểm nguy, hoạt động hết công suất để khống chế dịch bệnh…

Thật khó có thể đo đếm hết những hy sinh thầm lặng, những vất vả nhọc nhằn, những hiểm nguy mà các chiến sĩ áo trắng đã, đang trải qua trong cuộc chiến khốc liệt và không cân sức này.

Và hy sinh cho cuộc chiến này, không chỉ những người chiến sĩ ấy mà là cả gia đình họ! Là những ánh mắt ngây thơ mong ngóng chờ đợi bố mẹ về. Là những câu hỏi ngô nghê đến nhói lòng “Con đi cách ly cùng mẹ được không?”. Là những thiệt thòi khi không có bố mẹ ở bên chăm sóc, quan tâm từng miếng ăn giấc ngủ, bảo ban chuyện học hành… như bao đứa trẻ khác. Những đứa trẻ tuổi ăn tuổi chơi nhưng đã thay bố mẹ gánh vác hết việc nhà, chăm sóc em… để bố mẹ yên tâm chống dịch.

Ngày Quốc tế thiếu nhi đang cận kề, mọi em bé đều háo hức được nhận quà từ bố mẹ mình. Nhưng trong tình hình dịch bệnh căng thẳng như hiện nay, để tự tay chuẩn bị món quà nhỏ cho con là điều không thể đối với các y bác sĩ, nhân viên y tế nơi tuyến đầu chống dịch.

Bằng lòng biết ơn, trân quý sâu sắc những hy sinh của các y bác sĩ, những thiệt thòi của các con, chiến dịch Cảm ơn những hy sinh ra đời với mong muốn mang đến một bất ngờ nho nhỏ cho các con trong ngày 1/6, thay các bố mẹ chuyển lời yêu thương tới những đứa con của mình. Chúng tôi hy vọng việc làm nhỏ bé này sẽ tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho các “chiến sĩ” và “dũng sĩ” đáng mến.

Chương trình vinh dự nhận được sự đồng hành của Bác sỹ Ngô Đức Hùng (BV Bạch Mai) – một trong những “chiến binh” dũng cảm đã và đang tham gia chống dịch – thấu hiểu những vất vả mà đội ngũ nhân viên y tế phải trải qua.

1000 phần quà sẽ được gửi tới các con trong dịp Quốc tế Thiếu nhi 1/6 này.

Và để thực hiện được điều đó, thật tuyệt vời nếu bạn có thể giúp chúng tôi tìm kiếm, giới thiệu các trường hợp là con của các y bác sỹ, nhân viên y tế đang tham gia chống dịch để những người thực hiện chương trình có thể gửi quà tới các con đúng dịp 1/6 ý nghĩa.

Cảm ơn những hy sinh…

Cảm ơn những sẻ chia của bạn…

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương!

Free 1900.588836